nhat ky hoang vi

Tử vi hàng ngày - Xem tử vi hôm nay của 12 con giáp, 12 cung hoàng đạo chi tiết về tài lộc, tình duyên, công danh sự nghiệp và vận hạn. Xem tử vi hàng ngày của 12 con giáp Chủ Nhật 16/10 cho thấy tuổi Tý, Sửu, Thân, Thìn vận trình bấp bênh, công việc, tình cảm đi xuống. 記事本 /Kelly Chen - 陳慧琳 .Trần Tuệ Lâm - Kim Thành Vũ. Nhật Ký /Triệu Hoàng.[Vietsub+Pinyin]: Dành cho các bạn học tiếng trung (bật phần phụ đề).#nhatky # Nhật Hoàng sử dụng giai điệu ca khúc Bánh trôi nước để để đặt cược toàn bộ số like của mình vào đó. 🔥 Music Audio King Of Rap:Tập 1: Trước tình hình này, có một phương pháp vừa giúp chúng ta có thể lấy được gỗ, vừa không phải đốn chặt cây, đó là một kỹ thuật lâm nghiệp cổ xưa của Nhật Bản có tên Daisugi, được ứng dụng nhiều trên loại cây tuyết tùng Nhật.. Tuy đã được sử dụng tại Nhật Bản từ thế kỷ 14, nhưng cho đến Tin mới cập nhật. St. Louis kiện Hyundai và Kia vì nạn trộm xe hoành October 16, 2022. Số lính Nga tử trận ở Ukraine vượt quá tổn thất October 16, 2022. LM Thái Quốc Bảo nhậm chức viện trưởng nhà thờ Chính October 16, 2022. Truyện VOZ. Full - Nhật Ký Hoàng Vi. 1 2 3 ». Mộ Thanh. Bài viết: 865. Chương 11: "Bấm để đọc". 1 Tháng mười hai 2021. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Chuyện tình của mình và Vi bắt đầu đi đến giai đoạn khó khăn và đầy thử thách. Mong mọi người chia sẻ cùng mình chứ đừng chửi rủa hay trách móc mình nữa. Xin hãy thứ tha cho một thời vụng dại... Xâu chuỗi lại hết tất cả các thứ, mình nhận ra mình còn quá non nớt và thiếu suy nghĩ. Cũng chẳng trách ai được, có lẽ do mình ngờ nghệch, nghĩ ai cũng như mình mà chẳng biết được xã hội này lắm loại người lắm. Tối ngồi ăn cơm với mẹ, mẹ hỏi mình mua máy bơm cho bác Oanh chưa. Mình cắm cúi ăn, trả lời nhỏ tí. - Dạ con mua rồi mẹ! Nhưng con để ở nhà thằng Hưng vì nhà nó gần đấy. Còn thừa mấy trăm tí con đưa mẹ. - Không cần đâu. Cầm mà tiêu - Dạ! Hic, nản không tả luôn. Ăn xong lên phòng chuẩn bị đi trà đá với Vi. Gọi cho Vi thì thấy em tắt máy. Hoảng hồn. Sao lại tắt máy thế không biết. Mình gọi cho Linh thì Linh không nghe. Đang hoang mang thì thằng Hưng gọi mình. - Mày đang ở đâu đấy? - Tao ở nhà! - Xuống mở cổng cho tao! Lạ thật, tự nhiên Hưng tìm đến mình làm gì. Chạy xuống mở cửa cho nó vào nhà. Nó lạnh lủng đi lên phòng. Mình theo sau. Vào đến phòng nó vứt cái điện thoại xuống cho mình xem. Mở album ảnh ra thì toàn là hình mình đi với em Quỳnh, ngồi café, chụp ảnh trên hồ. Choáng váng. Mình hỏi thằng Hưng - Sao mày lại có những cái này? - Linh bảo tao chiều hẹn mày đi bàn chuyện của Vi. Mày bảo mày đi công chuyện cho mẹ. Cuối cùng là Linh với Vi gặp mày đi công chuyện với mẹ nào đây này . Chả biết làm thế nào. Mình ngồi xuống kể tỉ mỉ cho thằng Hưng nghe, từ khi quen em Quỳnh cho đến chiều nay. Nó vừa chửi mình vừa ôm bụng cười trong khi mình chẳng thấy có cái quái gì buồn cười ở đây cả. Mình thật sự lo Vi giận mình. Trong đống ảnh mình vừa xem, gần như là hình thân mật như một đôi đang yêu nhau. Trong tình yêu, điều mình lo sợ nhất là khiến cho Vi buồn, thất vọng. Và hình như mình đang làm điều đó thì phải. Vi tắt máy rồi, có muốn giải thích thế nào cũng không được nữa rồi. - Linh bảo lúc Vi bắt gặp mày như thế, Vi như đóng băng luôn. Chết mẹ mày đi thằng ngu - Thế giờ tao phải làm thế nào? - Đéo biết, kệ mẹ mày! = - Đê ma ma thằng chó ghẻ. Cứu tao! ’ - Thế nhà mày có gì ăn không? - Có táo với Thanh Long - Mang hết lên đây, tao ăn xong tao mới thông minh ra mà nghĩ kế cho mày được. Lúc này đầu óc rối tung rồi. Cứ nghe theo lời thằng Hưng cun cút. Cho đến khi nó ăn hết cả đống táo và thanh long thì nó phán với mình một câu thế này - Giờ mày sang gặp Vi đi, tao ở nhà đợi mày! - Mày dở à? Gặp Vi tao biết nói gì giờ? - Thì giải thích cho Vi hiểu! Ngồi thừ ra khoảng 10 phút, mình quyết định sang nhà Vi. Hưng ở nhà nhờ Linh nhắn Vi ra cổng đợi mình. Mình đến đã thấy em ngồi ở bậc thềm chung cư gần đấy. Em vẫn nhỏ bé như thường ngày. Muốn lao đến ôm em nhưng tâm lý của người có lỗi nên mình không dám. - Anh đến rồi đây! - - - Vi ơi anh này! - Hoàng gặp em làm gì? - Vi khóc đấy à? - Không! - Anh đến để giải thích cho Vi hiểu - Giải thích chuyện chiều nay anh đưa mẹ đi công chuyện à? Mình bắt đầu kể, từ chuyện hôm trước hẹn Quỳnh cho đến hôm nay lý do vì sao đưa Quỳnh đi chơi. Thật tâm mình không suy nghĩ gì quá nhiều, không nghĩ rằng chuyện này lại khiến Vi tổn thương đến mức đó. Vi ngồi im nghe mình, nhưng mắt em không nhìn mình một lần nào cả. Mình bắt đầu cảm thấy sợ. - Vi ơi, anh xin lỗi! Anh không cố ý nói dối Vi đâu! Cho anh xin lỗi! - Hoàng đừng nói gì nữa cả. Em lên yume xem hết những tin nhắn của Hoàng với người ta rồi. Những đêm Hoàng bảo em ngủ sớm để Hoàng ngồi chat với bạn ấy, Hoàng đưa bạn ấy về rồi còn cho bạn ấy vay tiền mà không mảy may suy nghĩ gì cả. Cho đến hôm nay em vô tình bắt gặp được Hoàng. Dù em không tin vào mắt mình, nhưng những hình ảnh ấy khiến em nhận ra nhiều thứ. Em những tưởng trong tim Hoàng chỉ có mình em, em những tưởng Hoàng khác những người đàn ông khác. Hóa ra em ảo tưởng thôi. Những đêm bị mẹ kế mắng chửi mà em không dám nhắn tin sợ Hoàng thức giấc. Hóa ra những lúc ấy Hoàng còn đang bận trò chuyện với người con gái khác, xinh đẹp hơn em, gia giáo hơn em. Vậy giờ em cho Hoàng tự do, Hoàng hãy đến bên người mà Hoàng thích. Từ nay Hoàng đừng quan tâm đến em nữa. Em căm ghét những ai làm em tổn thương. Đừng giải thích gì nhiều vì những gì em nhìn thấy đã đủ lắm rồi. Em về đây! Mình sợ hãi đến run người, Vi làm mình ngạc nhiên đến mức không tin vào những gì đang xảy ra. Mình trở nên hoảng loạn đến tột độ. - Vi ơi không phải như vậy đâu, anh với Quỳnh không phải như vậy - Đừng nói nữa, em không nghe! Vi giật mạnh tay rồi chạy vào nhà. Mình đã làm gì sai sao? Mình không nghĩ là những chuyện hiểu lầm như thế này lại xảy ra với mình. Là do mình vô tư, vô tâm quá mà không để ý đến em, nhưng xin em hãy để mình giải thích. Giải thích hết những bồng bột non nớt của tuổi trưởng thành, giải thích hết những cảm xúc bình thường của một thằng đàn ông mới lớn, giải thích cho em hiểu cái mối quan hệ chưa ra cái hình thù gì của mình và Quỳnh. Đến lúc này mình mới hiểu người con gái mình yêu mỏng manh, dễ vỡ và dễ tổn thương đến mức nào. Mình đứng chết trân dưới cổng nhà em. Em tắt máy nên chẳng thể làm gì được. Và mình đủ tỉnh táo để hiểu rằng bây giờ có nói gì, làm gì đều thừa thãi. Quay xe đi về, mình buồn tới mức không thể thở được. Tim đau nhức và đập loạn từng hồi. Gió thổi rít bên tai. Vang lại trong đầu mình những lời em nói. Vi ơi em hiểu lầm rồi. Nhưng anh biết làm thế nào để hóa giải tất cả những cảm xúc em đang chứa đựng trong lòng đây? Thằng Hưng vẫn ngồi chơi điện tử cho đến khi mình về. Thấy mình nằm vật ra giường. Nó quay sang hớn hở - Sao rồi mày? Làm lành chưa? - Chia tay! - Hả cái gì? Như nào? - Vi bảo chia tay! - Cái gì? Mày đùa hay thật thế? Mình im lặng. Mình cũng ước gì chuyện này là đùa. Ước gì mình không dại dột mà nhận lời đi chơi với một người con gái khác. Tình cảm bao lâu nay của mình và Vi không đủ để níu giữ mình trước những cám dỗ chốc lát sao? Hoàng ơi, mày là thằng ngu, thằng thiếu bản lĩnh. Mày dại lắm. Mày bị thế này là cũng đáng rồi. Ngồi nói chuyện với Quỳnh à, ngồi tâm sự với Quỳnh à, rồi đưa Quỳnh đi chơi à, đưa Quỳnh tiền trong khi mày là thằng rẻ rách không một đồng xu dính đít. Mày chết mẹ đi Hoàng ạ. Thằng Hưng thấy mình như thế không dám nói gì, ra ban công gọi điện cho Linh hỏi tình hình. Nhưng Linh cũng không đoán được Vi sẽ làm thế, không nghĩ được Vi giận đến mức thế. Không ai hiểu Vi cả, kể cả mình. Câu Vi trách móc lại dội về chọc thủng óc "Những đêm bị mẹ kế mắng chửi mà em không dám nhắn tin sợ Hoàng thức giấc. Hóa ra những lúc ấy Hoàng còn đang bận trò chuyện với người con gái khác, xinh đẹp hơn em, gia giáo hơn em…". Mình buồn lắm nhưng không thể khóc. Thương Vi biết nhường nào. Những ngày qua em phải chịu đựng những gì? Mình cứ nghĩ mình đã hiểu Vi đến tận cùng, nhưng bây giờ mình mới biết trong tâm hồn của một cô gái trẻ có những góc khuất mà mình không bao giờ có thể chạm tới. Giá như những mối quan hệ cứ nguyên vẹn như trước khi người ta chưa phạm sai lầm. Nhưng dù có thế nào! Thì tình yêu của mình cũng không thể kết thúc như thế này được! Mình không thể để mọi thứ lụi tàn một cách lãng xẹt như thế. Điện thoại của thằng Học vang lên lúc mình đang vò đầu bứt tóc ở góc tường. Nản quá, bị lừa tiền đã mua được máy bơm đéo đâu mà gọi. - Cái gì đấy mày? - Mày ơi bao giờ mày về? - Tao đéo về nữa đâu mày đừng hỏi nữa - Ơ… - Ơ cái gì? Lúc khác tao gọi lại. - Sao mày lại thế? Thu đã bỏ tao rồi lại được cả mày nữa. Dm bố bủm rắm vứt vào mồm mày giờ. Nghĩ đến tình cảnh của thằng Học cũng không khá hơn mình là mấy, mình cố bình tĩnh lại nói chuyện. - Tao đùa thôi, cuối tuần tao về - Mày nhớ về đấy, giờ tao với thằng Đạo một phe rồi, quyết hạ gục thằng Mạnh Đồng - Mà thằng Mạnh Đồng nó như nào? Đẹp trai không - Đẹp cái cứt. Người gầy như que củi lại bẩn nữa. Mũi nó lúc nào cũng thò lò xanh rì nước mũi, nước mũi cứ chảy thành dòng xuống mồm là nó xịt một phát trở lại mũi. Ghê chết cả lên. - Thế mà Thu nhà mày cũng đi chơi với nó. Thôi mày quay sang yêu em Nhã đi. - Vì nhà nó giàu, lắm cái ăn. Em Nhã từ hôm bị tao quẳng xuống sân khấu nó thù tao rồi. Đợt sau Tết nó còn bảo anh nó đến véo tai cảnh cáo tao. Mày về làm Gia Cát Lượng cứu Dương Quá đi. = Ôi chết mẹ mất, Gia Cát Lượng cứu Dương Quá. Thằng này xem nhiều phim nên loạn mẹ nó rồi. Mình đành ậm ừ an ủi nó rồi cụp máy. Trước khi kết thúc cuộc nói chuyện nó vẫn cố nhắn nhủ nốt - Về đi tao giới thiệu cho mày thằng Hiếu Trí và thằng Thắng Hom mới chuyển đến làng mình. Chúng nó nhiều trò vui lắm! Lại là những lời hứa hẹn. Ước gì mình và Vi lại được trở về vùng quê bình yên ấy. Nơi chỉ có nụ cười, có những giọt mồ hôi vất vả nhưng ngọt ngào tình cảm và yêu thương. Thằng Hưng nói chuyện xong với Linh, đi vào phòng ngồi với mình. Nhìn mặt nó mình hiểu rằng nó cũng chưa nghĩ ra cách gì giúp mình cả. - Thôi ngủ đi đã mày! Đừng nghĩ gì nhiều. Đàn ông thường tình táo và thông minh hơn sau một giấc ngủ ngon! - - - Nghe bố đi. Đm cất ngay bộ mặt nhăn như củ súp lơ của mày đi. Nhìn nản đéo tả được. Đi ngủ! Cũng chẳng có tinh thần mà đi đánh răng rửa mặt nữa. Mình lăn vào góc giường ôm gối nhắm mắt lại. Cố ngủ. Phải cố ngủ để xua đi những suy nghĩ rối tung của mình lúc này. Vi à! Ngủ ngon em nhé! Anh xin lỗi! 2 nàng “Vàng Anh” nổi nhất màn ảnh sau 15 năm giờ ra sao? Hai người đẹp “Nhật Ký Vàng Anh” sau 15 năm đều có những thay đổi khiến nhiều người ngỡ ngàng. Bạn đang xem Nhật ký hoàng anh Mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" nói Công Phượng "không có tính đồng đội"... Chia sẻ của hot girl Audition khiến dân mạng nổ ra nhiều ý kiến trái chiều. Bất ngờ trước ảnh quá khứ của mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" Phần lớn đều khen ngợi diễn viên sở hữu nhan sắc trẻ trung không thay đổi sau 10 năm. Người đẹp “Nhật ký Vàng Anh” bị người quen “nghỉ chơi” vì lý do không... Chưa kịp giải thích, nữ diễn viên đã bị chặn Facebook. Mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" khoe quà "siêu to khổng lồ" của hôn phu đại... Chiếc nhẫn "khổng lồ" khiến Vân Hugo than thở rằng "mang gẫy cả tay". Mỹ nhân “Nhật ký Vàng Anh” và cuộc sống trong ngôi biệt thự bạc tỷ ở... Bà mẹ 1 con thường xuyên khoe những bức ảnh chụp trong biệt thự khiến nhiều người mê mẩn. “Vàng Anh” Minh Hương hiếm hoi diện bikini khoe dáng phồn thực "trông... Mỹ nhân này từng thừa nhận có thời điểm cô hơi mũm mĩm nên không tự tin với loại trang phục "thoáng mát" này. Không phải Hoàng Thùy Linh, đây là sao "Nhật ký Vàng Anh" lột xác bất... Sau 13 năm vắng bóng, nữ diễn viên sinh năm 1987 bất ngờ tái xuất màn ảnh nhỏ. Mỹ nhân "Nhật kí Vàng Anh" được người ẩn danh tặng 1 tỷ tiền mặt, bị... Nữ MC từng gây xôn xao khi tiết lộ mắc bệnh nhược thị, hỏng một bên mắt và mất dần giọng nói. 4 mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" Người sắp kết hôn lần 2, kẻ vướng tin... Sau 13 năm, cuộc sống của Hoàng Thùy Linh, Vân Hugo, Minh Hương.... có nhiều thay đổi. Hot girl "Nhật ký Vàng Anh" sắp lấy chồng ở tuổi 31 có cuộc sống khác... Sau nhiều biến cố, hot girl đình đám đã tìm được hạnh phúc và có dự định kết hôn trong tương lai gần. 2 nàng “Vàng Anh” sau 13 năm Người viên mãn, kẻ vướng tin đồn hẹn hò... Minh Hương và Hoàng Thùy Linh đều có những lối đi riêng trong công việc, cuộc sống. Sao nữ kín tiếng nhất "Nhật ký Vàng Anh" và hôn nhân bí ẩn với chồng... Cuộc sống khép kín cũng sự thận trọng khi chia sẻ chuyện riêng tư khiến đời thực của nghệ sỹ này trở nên "bí... Mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" sau 13 năm giờ ra sao? Trong 5 diễn viên "Nhật ký Vàng Anh", chỉ có 1 người có cuộc sống viên mãn, còn lại đều lận đận chuyện tình... Mỹ nhân "Nhật ký Vàng Anh" mặc áo ngực vỏ sò, hóa nàng tiên cá nóng... Ảnh nàng tiên cá phiên bản nữ MC, diễn viên xinh đẹp là "gái 1 con" khiến fan xuýt xoa. Cuộc sống của 3 hot boy "Nhật ký Vàng Anh" sau hơn 13 năm Đã 13 năm trôi qua nhưng khán giả vẫn luôn nhớ đến dàn diễn viên của "Nhật ký Vàng Anh", đặc biệt không khỏi... Sao nam "Về nhà đi con" lần đầu công khai ảnh tình tứ bên bạn gái siêu... 5 năm sau cuộc hôn nhân thất bại, Anh Vũ "Về nhà đi con" lần đầu chia sẻ khoảnh khắc tình tứ bên bạn gái. Body nóng bỏng của 3 sao nữ showbiz Việt đôi khi lại khiến dân tình "bán tín bán nghi". Vợ trẻ tiết lộ sự thật về bệnh tình của PGĐ Công Lý, dân mạng chú ý điều này Vy Oanh lên tiếng đáp trả bà Phương Hằng khi bị nói "cái đồ không có nổi 1000 tỷ" Lệ Quyên diện váy quá ngắn khiến dân tình thót tim, Ngọc Trinh cũng chưa bằng Vợ cũ Hồ Quang Hiếu lên tiếng về tin cặp kè "ông vua truyền hình" có nhà 25 tỷ Mạc Văn Khoa có con trai lớn 9 tuổi, thực hư ra sao? Nam ca sĩ hoảng loạn tháo chạy khỏi tầng 23 chung cư giữa đêm Giáo sư âm nhạc, bố ruột MC Anh Tuấn qua đời, loạt sao Việt nghẹn ngào tiếc thương NS Xuân Hinh cùng dàn sao đáp trả cao tay khi bị đồn qua đời Xôn xao clip Mạnh Quỳnh kiện bà chủ Đại Nam đòi lại công bằng cho Phi Nhung? Bóng hồng được Đàm Vĩnh Hưng “nâng đỡ” tiết lộ điều thầm kín về người... “Tôi thấy hạnh phúc khi được gọi là học trò của Đàm Vĩnh Hưng”, nữ ca sĩ tiết lộ. Nghệ sĩ "kiếm tiền như nước" cũng chẳng biết gì về cát-xê Không riêng gì Trường Giang? Tài tử "Thần Điêu Đại Hiệp" bị tố bỏ rơi bạn gái ở nhà vệ sinh công cộng, bỗng "mất tích" đầy bí... Cậu bé 10 tuổi con lai Việt trở thành triệu phú YouTube, kiếm gần 700 tỷ một năm Ngọc Trinh gợi cảm khi diện áo "chẳng tày gang", mỹ nhân này lại gây tranh cãi Khán giả sốc vì tiếng mắng chửi trên sóng truyền hình trực tiếp từ đầu dây khách mời NS Giáng Son bị đánh bản quyền ca khúc của chính mình trên Youtube Chỉ là hiểu lầm? Người mẫu Việt bị tỷ phú U60 hơn 32 tuổi yêu 5 năm từ chối cưới giờ ra sao? "Cơ hội cho ai mùa 3" lên sóng, mức lương 68 triệu kỷ lục sẽ bị phá vỡ? Nữ streamer gây tranh cãi khi công khai "bỏ túi riêng" 50% tiền quyên góp 4 năm đơn thân Trương Quỳnh Anh ngày càng trẻ đẹp, thờ ơ khi chồng cũ níu kéo Vợ trẻ gồng mình mỗi khi quan hệ để được "lên đỉnh" vì âm đạo thay đổi bất thường Võ Hạ Trâm "tấu hài" khi bé Moon không chịu ngủ, bố Ấn Độ hôn con chùn chụt Gái đẹp "ngực ngồn ngộn nấu ăn" 3 năm bầu 2 lứa, sau sinh lộ ngực chảy sau vạt áo Tan chảy trước phong cách ăn mặc điệu đà của cháu gái Ngọc Trinh Cô dâu 82 tuổi tiết lộ chuyện "thầm kín" với chồng 36 tuổi khiến ai nấy đỏ mặt 2 con trai Thành Trung lớn vụt trong nhà 18 tỷ, xúc động lời chị gái cùng cha khác mẹ Hot girl mặc phong phanh khoe dáng nảy lửa giữa trường đua, thử hỏi ai tập trung lái xe được Xem thêm Những Bộ Phim Của Tvb Hay Nhất, 20+ Bộ Phim Tvb Hong Kong Hay Nhất Mọi Thời ĐạiThanh niên nổ nhiều phát súng livestream ở quận 8Vụ người đàn ông bị đánh trước trụ sở VKSND Chuyển hồ sơ...Hacker tấn công Fanpage Công an tỉnh Vĩnh Phúc đối diện hình...Yêu cầu người dân có bảo hiểm y tế mới được tiêm vắc xin,...Video Đổi phế liệu lấy nông sản sạch ở Hà chính thức ban hành bộ tiêu chí kinh doanh dịch vụ ăn... Tháng 1Tháng 2Tháng 3Tháng 4Tháng 5Tháng 6Tháng 7Tháng 8Tháng 9Tháng 10Tháng 11Tháng 12 X CNT2T3T4T5T6T7 Trang 3 của 3 trang 1 2 3 Chương 21Mình và Vi dắt nhau đi lên công viên Hòa Bình chơi cho qua giờ tan tầm. Đi xe bus lúc chiều chiều thế này chỉ khổ thân thôi. Mình thì đang ốm còn Vi cũng yếu sức, không thể chen lấn nổi, chưa kể đến mấy vấn đề trộm cắp, dê xồm, hôi nách.. Vi ít nói hơn ngày xưa rất nhiều, cũng không còn vẻ mặt nguy hiểm mỗi khi nghĩ ra trò quậy phá. Mình dắt em đi lững thững, thi thoảng em lại gạt gạt tay mình ra không cho nắm. - Gì vậy? - Em thấy kì kì sao ấy! Hi hi. - Sao kì? - Đây đông người! - Thế anh dẫn Vi vào chỗ nào ít người nhé! - Chỗ nào? - Nhà vệ sinh! Kia kìa. Mình chỉ tay vào cái nhà vệ sinh côngcộng màu xanh xanh. Vi lao vào đấm mình bùm bụp rồi giận dỗi - Hoàng vẫn mấc zậy như xưa! - Hì, thế Vi thích thế nào? - Chẳng thích thế nào cả. Hoàng cứ thế đi! Vi chạy đi trước, mình đi chậm nhìn em lũn cũn đùa nghịch trên cái cầu gỗ ven hồ. Vậy đấy! Tình yêu, đi qua bao nhiêu giông tố, vượt qua nhiều gập ghềnh khó khăn, vẫn sẽ quay về nếu ta chịu đứng vào vị trí của nhau mà thông cảm cho nhau. Mình không cần nói một lời xin lỗi, Vi cũng không cần dài dòng giải thích những gì đã xảy ra. Mọi chuyện rasao, hãy cứ để thời gian trả lời. Tính toán đúng sai thiệt hơn chỉ làm cho tìnhyêu mệt mỏi chán chường. Mà dù có sai thì cũng đã sao? Chẳng phải trong cuộc đời này, chúng ta vẫn cứ mãi lang thang tìm kiếm một người, mà dù ta có sai trái đến đâu, người ấy cũng vẫn nhẹ nhàng cho ta mượn một bờ vai để dựa vào mỗikhi hối hận, mệt mỏi; vẫn nắm chặt tay đi cùng ta trên suốt quãng đường gió bụi mù mịt; vẫn nhẹ nhàng hôn lên tóc ta khi ta bật khóc.. Ngồi giữa bãi cỏ rộng, mình và Vi im lặng nhìn về phía trước. Tự nhiên không ai biết nói với ai điều gì. Khoảng im lặng cứ kéo dài mãi.. - Đèn lên rồi! - Hử? - Emnói đèn lên rồi! - Anhkhông hiểu! - Nếunắng tắt thì đèn đường sẽ bật lên! - Ừ.. - Vìthế trước mắt chúng ta không bao giờ là bóng tối cả. - Thếđi ngủ? - Đi ngủ tắt đèn là do ta tự tắt! Mình chẳng hiểu Vi nói gì. Nên lại imlặng. Hai đứa ngồi ngắm người chạy thể dục qua lại. Mệt quá, mình nằm xuống bãi cỏ, gối đầu lên đùi Vi, nhìn mây trên trời. Cảm giác bình yên tới mức mình đã nghĩ trên đời này, sẽ chẳng bao giờ có chiến tranh hay tàn sát nếu mấy ông như Hít le mỗi buổi chiều đều ra bãi cỏ gối đầu lên đùi người thương mà ngắm trời mây cây cỏ. Nhìn những đám mây bông bông trên trời đuổi nhau đi, mình mường tượng ra đủ thứ, thi thoảng Vi lại cúi xuống nhìn mình cười. Hạnh phúc khó tả lắm. Bao nhiêu mệt mỏi buồn phiền cũng tan biến. - Mai này mình sinh ba đứa nhé anh! - -Hả? Tự nhiên Vi nói một câu mà mình giật thót, tim như bắn ra ngoài. Tại mình thì vẫn còn trẻ con lon ton quá, em đã nghĩ đến tương lai xa xôi rồi. - Hả gì? Không thích thì thôi! - Không phải, anh thích mà thích mà! Thích lắm! - Emsẽ sinh đứa đầu là con trai, con trai chúng mình sẽ phải to lớn và khỏe mạnh chứ đừng như bố nó '*3* - Anh hơi bị khỏe đấy! – Mình ngồi bật dậy vỗ vỗ cái bắp chuột cùi của mình rồi lại nằm xuống. - - Khỏe như con mèo! Hi hi. Rồi con trai của chúng mình sẽ là một người anh biết yêu thương và chăm sóc hai đứa em. - Thế hai đứa sau là trai hay gái? - Em sẽ sinh đôi 2 bé gái, trong đó một bé là les cũng được. - Cáigì vậy trời. Không sinh hẳn hoi đi lại sinh một đứa nửa đực nửa cái. - Em muốn có một đứa con, hội tụ cả sự mạnh mẽ của nam và yếu đuối của nữ, thêm vào đó là một chút mặc cảm khi sống trong hình dạng không đúng với bản thân mình. Em sẽ yêu nó hơn cả. Để nó hiểu rằng tạo hóa dù có nhầm, thì luôn có một người mẹ ủ ấm bảo vệ nó. - Để anh xem nào. Mẹ Vi nhỏ tí thế này mà mang thai ba đứa.. - Im! – Vi tát nhẹ vào má mình một cái rồi thủ thỉ tiếp – Cả ba đứa con đều phải giống em cho xinh xắn, chứ giống bố nó thì.. - Thì sao? – Mình gườm gườm Vi - Thì đến khi đi học bạn bè sẽ hỏi chúng nó là "Tại sao mẹ mày xinh thế mà trông mày như khỉ vậy?". Ha ha Mình bực quá cấu Vi. Ờ thì mình xấutrai. Cũng chả thèm cho con giống bố. Giống mẹ hết cũng được. Mình hơi yếu đuối, nên chẳng mong cho con trai giống mình. Mong nó sẽ đủ sức mạnh để bước dài bước rộng trên cuộc đời này. Mình và Vi đều cũng đã lớn, đã đến lúc mơ về một gia đình nhỏ và những đứa con. Nhưng đến bao giờ mới thực hiện được điều ấy. Nghĩ đến những doanh nhân thành đạt, trong tay nắm đủ mọi cổ phần nọ kia, mình lại suy tư về số kiếp. Vẫn biết trời cho mỗi người một phần riêng biệt, nhưngcũng không khỏi hoài nghi. Liệu sau này mình có đủ sức để cho Vi một cuộc sống tốt đẹp như chúng mình vẫn luôn mơ tưởng không? - Hoàng nghĩ gì mà im im đó? - Vi có bao giờ thấy mặc cảm khi yêu trai nghèo không? - Mặc cảm gì? - Anh không bao giờ đưa Vi đi ăn ở các nhà hàng sang trọng, không có ô tô, lúc nào cũng chỉ biết vi vu xe đạp xe máy bụi mù. - Rồi sao? Đi đến nơi sang trọng với đi ô tô thì có gì hay hơn à? Cứng lưỡi! Mọe chứ nói chuyện với bà nội này như nói chuyện với đầu gối luôn. Chẳng bao giờ hưởng ứng gì cả. Toàn đập lại người ta không à. - Vi không thích đến nơi sang trọng, không thích đi ô tô sao? - Chả thấy có gì để thích. - Thế đi bao giờ chưa? - Đi đầy. - Đi với ai? - A Jun, với các bạn Nhiếp ảnh. - Cái gì? - Gì gì? Đi vài lần thôi mà. Chả thấy thích! - Thật không? - Thật, Vi thích ngồi lề đường, thích uống trà đá, thích ăn tào phớ dạo, thích lang thang hít bụi. Hôm nào rảnh em sẽ ăn mặc rách rưới cầm nón đi ăn xin cho Hoàng xem. Mình cười lăn khi nghĩ đến cảnh Vi đầu tóc bù xù, bôi nhọ nồi khắp mặt, bận đồ rách đi ăn xin. Lần đầu tiên mình gặp một cô gái chỉ thích những điều giản dị như Vi. - - Hoàng đừng bao giờ nghĩ lung tung. Em yêu Hoàng có phải vì tiền bạc đâu. - Anh chỉ sợ làm Vi khổ thôi. - Khổ chi? Từ bé đi xem bói, thầy đã nói em là đứa sống sung sướng vật chất, chẳng làm gì cũng có người đem tiền đến cho. Sau này lớn lại xinh xắn nên các anh trai dại Vi đầy rẫy kìa. Nhưng Vi chẳng thèm. - Vi mà như vậy thế nào bạn bè cũng nói Vi bị anh chài cho xem. - Bị chài thì sao? Tức thật. Nói cái gì cũng vênh mặt lên hỏi mỗi 1 câu "Thì sao?". Mình làm sao biết được là nó sẽ ra sao? Tương lai ở mãi tít đằng xa. Mình chỉ sợ rằng Vi không suy nghĩ kĩ mà chọn lựa sai ở hiện tại. Sau này hối hận cũng đâu còn kịp nữa. - Sau này anh nghèo đến mức phải đi bán rong thì Vi làm thế nào? - Em sẽ đi theo, sẽ vác theo cái đàn cò. Em biết hát, em cũng sẽ đi hát rong cùng Hoàng kiếm tiền. - Bị côn đồ đánh thì sao? - Thì về thuê một lũ côn đồ khác đến đánh lại. - Thế tiền đâu thuê côn đồ? - Lúc ấy sẽ đi xin các anh trai dại. Trời ơi, đến phát khùng mất thôi. Cãi nhau với Vi chỉ tổ hại óc. Mình và Vi cứ chí chóe với nhau đến tận 7h tối. Quên hết cả thời gian và gọi về báo mẹ cắt cơm tối. Cãi nhau mỏi mồm rồi thì hai đứatrẻ con lại dắt nhau ra bắt xe bus đi về. Ngồi trên xe, Vi lại hát mấy bài hát trẻ con, mặc kệ người trên xe cứ nhìn hai đứa chằm chằm. Chỉ có mỗi mình là ngại. Còn hơi tủi thân nữa. Vi thì xinh, còn mình thì.. Quả đầu chó gặm thằng Học mới cắt cho làm nhan sắc vốn đã ở mức âm của mình giờ càng tụt dốc thảm hại. Vi thì chẳng bao giờ thèm để ý đến mấy điều ấy. Nàng cứ làm những gì nàng thích, mặc kệ mọi người mọi thứ xung quanh. Lúc sau Vi nghiêng người gục vào vai mình, nhẹ nhàng. Tóc Vi thơm như mùi kẹo, thứ mùi riêng biệt mà mình chẳng baogiờ tìm thấy ở nơi nào khác ngoài em. Lần tìm tay Vi, nắm chặt. Để hiểu rằng bên cạnh mình còn có một bờ vai, để hiểu rằng trong vũ trụ còn chứa một mảnh ghép duy nhất gắn kết với mình. Sau này, sẽ yêu nhau chăm sóc cho nhau được mãi không? Có sinh được ba đứa con như mơ ước và có được một gia đình nhỏ xinh không? Có dắt được nhau đi qua những giận hờn tủi hổ, bước qua những gập ghềnh vấp ngã? Có tình yêu đã khó. Vun đắp nó cũng chẳng dễ dàng gì. Ước chi, đôi tay này đủ lớn, trái tim này đủ mạnh, để níu giữ ước mơ hi vọng. Cả đời nàychỉ mong có thế. Xuống xe bus, mình đi bộ cùng Vi về tận cổng nhà. Vi lại hát. Cứ hát xong một bài lại quay sang hỏi "Hoàng nghe nữa không?". Chưa kịp cho mình trả lời Vi hát luôn. Chả hiểu hỏi ý kiến mình làm cái gì? Vi hát được 6 bài, toàn những bài như "Con gà trống có cái mào đỏ, chân có cựa, gà trống gáy ò ó o", "Con ếch nó leo cái võng rách, con ếch nó leo cái võng rách, nó leo xong nó liền ngã cáp ụp, ối thôi đau nó liền cạch đến già", "Mẹ ơi tại sao con bướm bay cao, con ong làm mật, con kiến tha mồi..". Mà hát bài nào là gân cổ bài đấy. Đi qua nhà nào có chó là đều bị sủa ầm ỹ. Mình bịt mồm Vi lại nạt - Vicó im không? - Hehe.. Vi cười nhăn nhở, khuôn mặt nguy hiểm bất thình lình. Mình tự nhiên thấy gai gai người. Nhìn xuống! Biết ngay mà. Bà nội lại giở trò. Đi qua cây cước cao đầu ngõ, Vi đã thó ngay một con sâu cước xanh lè, lông lá lởm chởm. Em lừa lừa cài nó vào vạt áo mình. Nhìn thấy con sâu cứ rướn người bầy nhầy như con đỉa. Mình vừa chạy vừa hét. Mấc zậy thật. Mình đã sợ côn trùng từ nhỏ mà lúc nào cũng dọa mình. Chó trong ngõ cứ sủa ầm ỹ theo tiếng mình hét. Khóc lóc gào rú thế nào Vi cũng không nhúp con sâu ra cho. Cuốicùng mình đành phải cởi áo ra rũ rũ mạnh mới hất được con vật khủng khiếp ấy đi. Hãi đến mức nhớ nguyên xi cảm giác khủng hoảng lần bị Vi bỏ gián vào áo. - Em giỏi quá! Làm anh suýt chết được đó! - - Híhí, em chỉ muốn kiểm tra xem có đúng là Hoàng của em không mà! - Thế có đúng Hoàng của Vi không? - Ứ đúng! - Thiệt không? - Hông! Hy hy Vi ùa vào lòng mình ôm chặt, rồi kéo mình chạy đi. Dù bị dọa cho suýt vỡ mật mà chết, nhưng nhìn em cười vui nhưthế, tim mình cũng thấy ấm áp trở lại. - Sau này, dù chúng mình có nghi ngờ tình cảm của nhau, dù xuất hiện những xa xôi cách trở, thì hãy đủ bình tĩnh để lặng, để quay đầu nhìn lại, để biết ai đúng ai sai, chứ đừng vội vã buông tay Hoàng nhé! Em đã dành 3 năm cuộc đời mình để yêu anh, và chắc chắn cả phần đời còn lại! Những ngày qua.. Ngày nào cũng trôi qua cùng trăm nghìn câu chuyện, thú vị và tẻ nhạt, độc đáo và thường xuyên hay chỉ là những lúc rảnh rỗi với những suy nghĩ hẫng hụt đến thẫn người. Cái cảm giác hồn lúc nào cũng mê đắm trong những toan tính không đâu, những ngọt ngào quên lãng và thiếu thốn dịu dàng. Cuộc sống có cần quá thiếu tình đến thế không khi xuôi ngược mà vẫn chạm vào nhau, vô hình mà cố quên. Nhỏ nhoi một điều ước được sống thật với nhau, thật trần trụi và thật đến gai người. Và có cả những điều thật thà đến mềm lòng, dịu dàng và ân cần với những tình cảm chẳng thể gọi tên. Âu cũng một kiếp đấy, sống trọn đi rồi hẵng tính toán thêm cho người. Hãy cứ đúng là một khối đa diện đầy màu sắc và ẩn giấu bình yên bên trong mình. Đừng lỗi nhịp trước những biến cố hay lắng lo thường tình. Đi bên Vi, lúc nào cũng có cảm giác thu đã về, se se và man mác. Trang 3 của 3 trang 1 2 3 truyện voz Truyện Cung Nữ Thượng Vị Ký Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi của tác giả Linh Tiểu Tứckể về hắn là đế vương, quyền khuynh thiên hạ, thân phận cao quý, nắm sinh tử mọi người trong tay. Nàng là Hoàng quý phi, toàn bộ hậu cung địa vị chỉ dưới Hoàng hậu, lại còn được sủng ái đâu có ai biết, nàng làm cách nào đi từng bước tới vị trí hiện tại?Bao nguy hiểm, gian khổ, nhục nhã trong đó, từ một nha hoàn nhỏ nhoi tại Ninh vương phủ, từng bước trở thành người độc sủng hậu cung?Càng không ai có thể biết, nha hoàn kia vốn đã bị dọa chết, mà nàng chỉ là một linh hồn thời không khác, xuyên tới cơ thể này..."Trẫm biết mà, trẫm biết ngay mà..."Hắn cắn cổ nàng, hai mắt đỏ bừng, nói "Nhiều năm trôi qua như vậy, nàng vẫn luôn không quên người đó, vẫn luôn không! Chuyện lúc trước, nàng còn đang trách trẫm, đúng không?"Trong giọng của hắn mang theo run rẩy, mang theo bất an, cùng phẫn Vân Trân nghe, chỉ có thể dùng sức nhiều hơn ôm chặt hắn... Sau một thời gian khá lâu của kì nghỉ Tết, mình và Vi lại lao đầu vào chuyện học hành, chìm trong những lo toan về một tương lai không xa. Mình vẫn thường nắm tay Vi đi bộ trên đường ra bến bus vào mỗi buổi sáng đi học. Chậm chậm thôi, đủ để em vừa đi vừa ngó nghiêng trên vỉa hè xem người ta có làm rớt nắp chai Cocacola hay Pepsi gì đó không. Vi có sở thích sưu tầm những nắp chai như thế, đem về bắt mình lấy đinh đâm thủng một lỗ ở rìa nắp rồi lấy dây xâu thành chuỗi dài. Em lúc nào cũng có những sở thích lạ lạ vậy đó. Những chuỗi dây nắp chai được em buộc chi chít ở cửa sổ. Em gọi đó là chuông gió nắp chai ^_^. Thỉnh thoảng ngồi trong phòng, mình lại nghe thấy tiếng gió thổi tung nắp chai chạm vào nhau kêu coong coong. Hoặc là do em ngồi học buồn, em lấy thước và bút với tay lên gõ vào những sợi dây nắp chai như chơi đàn Tơ nưng. Mỗi lần như thế, mình biết em buồn!!! Lâu lâu mình không gọi điện thăm bố. Không biết bố và cô Thi thế nào. Nhưng để ý em mình hiểu được, em bé bỏng và đáng thương biết bao. Có khi cả tháng mẹ em không gọi điện hỏi thăm em lấy một lần. Tiền sinh hoạt của em cứ được gửi vào thẻ ATM đều đặn như một nghĩa vụ của sếp trả lương cho nhân viên theo định kỳ. Thi thoảng trèo sang nhà Vi, mình ngó em lủi thủi một mình nấu cơm. Em thường chỉ nấu 2 món, rồi đơm cơm ra 2 bát tô, trộn thức ăn lung tung phèng lên, em một bát Ki một bát. Rồi em ngồi bệt xuống đất ăn cùng Ki luôn. Vừa ăn em vừa nói chuyện cùng Ki cho nhà đỡ hiu quạnh. Mỗi lần như thế, mình đứng ở cầu thang, mũi mình cay lắm. Muốn ngày nào cũng sang măm với em nhưng không được. Mình còn mẹ. Mẹ cũng chỉ có mình. Mình sang với em thì ai chăm mẹ đây? Mình đền bù cho Vi bằng nhiều cách. Thi thoảng nghe tiếng chuông gió nắp chai, mình lại ra ban công ngó sang chọc em cười. Trong trái tim mình luôn ghi đậm hình ảnh của em những lúc ấy. Em ngồi lọt thỏm sau khung cửa sổ, mắt ngước lên nhìn vô định vào những dây nắp chai mình làm cho em, tay em cầm bút gõ vào đó vô thức, rồi em nhìn thấy mình, em cười! Nụ cười ấy mình sẵn sàng đánh đổi cả phần đời còn lại để giữ gìn nó một cách trọn vẹn. Em nhảy cẫng lên lao ra ban công nhìn mình, chúm chím chờ đợi. Thằng Hưng quen một thằng quê trên Lào Cai gần cửa khẩu. Thằng đó hay được người nhà gửi cho bánh kẹo bên nước ngoài tuôn về. Nhiều loại kẹo hình dạng dễ thương lắm. Hưng vẫn hay cho mình vì mình bảo thích ăn kẹo kiểu thế. Nói là thích thôi, chứ mình để dành cho Vi. Em lớn rồi mà đôi khi vẫn trẻ con. Mình chìa cho em cái kẹo, em đưa hai tay xin như bé lớp Mầm nhận phiếu bé ngoan từ cô giáo. Rồi chúng mình ngồi trên thành ban công giữa nhà, dựa lưng vào nhau, kể cho nhau nghe những câu chuyện vui ở lớp. - Em không thích học Toán chút nào Hoàng ạ! - Thế Vi thích học gì? - Em thích học Thể Dục, vì giờ thể dục em được chạy nhảy khắp nơi. - Ngộ! Con gái mà chạy nhảy nhiều sẽ bị to chân đấy. Rồi chân Vi sẽ bè ra như cái nồi. - Thật á? – Vi tháo ngay dép giơ hai bàn chân xinh ra ngắm nghía – Có thật không vậy? - Thật! – Mình cố nhịn cười - Hoàng lừa em, Hoàng đểu lắm! Hoàng đểu!!!! Những cuộc nói chuyện ngoài ban công mỗi lần chỉ một lát thôi. Rồi em lại phải vào học bài. Mình thì bận rộn với những đề cương ôn thi cho đến tận đêm. Vi luôn là người đi ngủ trước mình. Mình hay ra ban công, nhìn khung cửa sổ đã tắt đèn và đóng cửa, thầm chúc em ngủ ngon và đừng mơ ác mộng. Thương em lắm! Thiên thần bé nhỏ! Đừng thấy cô đơn giữa ngôi nhà trống trải, vì đơn giản có anh ở bên em. Chỉ cách nhau một bức tường mà thôi! Mình cũng bắt đầu chấp nhận những thay đổi tích cực từ mẹ. Mẹ ăn diện hơn, chăm trang điểm hơn và chú ý đến kiểu tóc nhiều hơn. Vui thì có vui, nhưng vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng khi mẹ "có việc về muộn, con ăn cơm trước" hay "trưa mẹ không về, con nhớ nấu cơm ăn". Đôi khi mình đi học về muộn, thấy mẹ cặm cụi đứng bếp nấu cơm, mình nhẹ nhàng đặt cặp sách xuống bàn rồi đến ôm vai mẹ. Mẹ giật mình cầm đũa gõ đầu mình mấy cái. Mình luôn muốn nói cho mẹ nghe tâm sự của mình. Những mong muốn từ sâu trong trái tim. Ước gì mình có đủ dũng khí để cầm tay mẹ một lần. Bảo rằng "Nếu có ai đó có đủ yêu thương làm bàn tay này ấm hơn, thì mẹ hãy giữ lấy người đó nha mẹ! Mẹ đừng nghĩ cho con nhiều nữa! Con đã lớn rồi!". Nhưng không được! Có lẽ mình vẫn còn chút trẻ con, còn chút ích kỉ mà muốn giữ mẹ làm tài sản riêng. Vì ở một mình, nên Vi rất hay kiếm trò nghịch phá. Có lần trèo sang, đi xuống cầu thang mà thấy em với Ki đang đuổi nhau quanh nhà. Em mặc quần short ngắn và áo đá bóng của mình, buộc túm lên gần ngực hở hết cả rốn, tay cầm chổi lau nhà, nhúng nhúng vào chậu nước cho tung bọt lên rồi hất khắp nơi. Chơi xà phòng với chổi chán thì em với Ki bật nhạc sàn rồi cùng nhau …múa. Cho đến khi mình cười sặc sụa ở cầu thang Vi mới giật mình quay ra hét. - Hoàng đểu kia sang bao giờ mà em không biết thế? - Sang từ lúc em ngoáy mông ý - AAAA, anh nhắm mắt lại đi. - Nhìn thấy hết rồi, thấy cái rún lồi đầy ghét của Vi rồi. Vi lao ra chỗ mình, đè ngay mình xuống, lột áo mình lên bắt mình cho Vi xem rún trả đũa mới chịu tha. Sau đó em bắt mình lau nhà dọn nhà cho em để em ngồi vừa xem Tivi vừa ăn táo. Hic. Mình luôn chiều Vi hết sức. Thương em thiếu tình thương gia đình. Và cũng bởi mình tự thấy con gái vốn nhỏ bé và yếu ớt, đi ra xã hội bị xã hội đè đầu cưỡi cổ nhiều rồi, nên về nhà có cho con gái đè đầu cưỡi cổ mình một chút cho xả ức cũng không sao. Chỉ cần không hư quá là được. ^.^ . Vi cũng biết điều đó nên em ngoan lắm. Chẳng bao giờ em gây sự quá đáng với mình. Em có gây sự mình cũng bỏ qua mà dỗ dành, bởi ngoài mình ra, em có còn chỗ dựa nào nữa đâu. Mật độ mẹ ra ngoài chơi buổi tối ngày càng nhiều. Mình vẫn hay nhắn tin cổ vũ mẹ cho mẹ tự tin hơn kiểu "mẹ con hôm nay xinh lắm nhé!" hay "hôm nay mẹ mặc bộ váy đẹp đấy", hoặc "mẹ cuốn tóc thành lọn đẹp đó nha". Mình vẫn không quên nhắc mẹ nhớ giữ ấm và phải ăn no, không được ăn nhiều đồ có mỡ và ngọt gây hại cho người trung tuổi. Còn mình thì về nhà sớm, rẽ qua chợ mua đồ ăn tươi rồi trèo sang nấu cho Vi trước lúc em đi học về. Vi hay giở trò quậy phá, về nhà thấy mình là cầm chổi bắt mình giơ tay để em dắt lên công an vì tội đột nhập. Mỗi lần như thế mình lại giả bộ giơ tay lên trời xin xỏ. - Cháu xin cô Vi tha cho cháu một lần trót dại. Từ lần sau mò sang ăn trộm cháu sẽ cố gắng vơ vét và tẩu thoát trước lúc cô về. v Em lại cười, người gì mà dễ cười không à. Chọc có một tí thôi là cứ lăn lóc ra đó. Vi cất cặp sách rồi vào tranh việc. Vi biết mình thương Vi, Vi hay nạt - Ứ cho Hoàng thương nhiều đâu! Hoàng thương em ít thôi! - Ứ nghe làm gì được? - Không nghe đuổi ra đường luôn! Mình thích ôm Vi lúc Vi nấu ăn, nhìn bàn tay bé xíu cầm đôi đũa đảo đảo quanh chảo mà thấy buồn cười. Mình và Vi ăn cơm xong chạy ra đường chơi bóng đá với Ki chán mới về học bài. Cứ nhìn cái gốc cây xà cừ ngoài cổng là mình nhớ đến cái vụ sang nhà Vi đòi đèn tích điện rồi bị Vi đánh cho sưng mũi. Nhớ lại mà cảm giác như mọi chuyện như mới xảy ra hôm qua. Nhỏ hàng xóm mới tát mình hôm qua, mới gây chiến hôm qua, mới rút quần đùi của mình rồi nhét xuống ống nước hôm qua. - Hoàng lại thế rùi nè! - Sao cơ? - Hoàng cứ nhìn gốc cây rồi đứng đờ người như thế người đi đường người ta tưởng Hoàng điên luôn á. - Hí hí, Vi điên! - Ơ, Hoàng bị dở à? - Không, Vi bị điên không tin à? - Hoàng bị khùng thì có, Hoàng bị thần kinh - Trật tự đi không người ta nói cả 2 lũ điên giờ, đứng dịch vào đây anh ôm nào. - Không, không ôm người điên đâu! Vi nói vậy chứ mình biết Vi cũng nhớ da diết những kỉ niệm của ngày mới quen lắm. Em cũng cứ đứng dụi đầu vào ngực mình rồi cùng nhìn vào gốc cây như mình thôi. . Buổi sáng mình và Vi vẫn thường đợi nhau đi học. Mình bảo mình chở đi bằng xe máy nhưng Vi nhất định đi bus để trên đường đi bộ Vi còn nhặt nắp chai. - Đi bus thì gặp lắm thứ kinh khủng lắm. Sáng sớm đi ít người không sao. Chiều về mới sợ. Chen chúc, móc túi. Có lần Vi bị một thằng sờ mông mà không làm gì được vì xe quá đông nên không biết chính xác thằng nào sờ em. Điên lộn cả tiết. Còn có thằng trộm láo tới mức nó móc túi sách của Vi lấy điện thoại, túm được tay nó rồi, nó quay lại nhe răng cười bảo "Tao bị AIDS giai đoạn cuối, mày không bỏ ra tao xiên cho phát chết queo giờ". Bó chym luôn! Lúc ấy chỉ biết thả tay cho nó chạy chứ làm được gì nữa. Ngậm ngùi trong cay đắng. Từ vụ ấy mình nhất quyết đưa em đi học bằng xe máy. Chứ ngày nào cũng đối mặt với cái lũ dê xồm bóp zú sờ mông vẹo hông vuốt má với cả trộm cắp móc túi siđa thì mình bục tim mà chết mất. Chiều về đi qua chợ lòng vòng mấy hàng bia nhặt chục cái nắp chai đem về cho em đỡ nhõng nhẽo. Chỉ vì mấy cái nắp chai thôi mà cứ hành mình suốt. Ngày đi nhặt rồi đủ nắp thì lại lấy đinh với búa đục lỗ xâu dây. Bắt tội mình đủ thứ. Mà không biết em định xâu dây nắp chai cho đến bao giờ. Nhiều lúc chỉ muốn túm đống dây đi bán sắt vụn lấy tiền mua quần đùi. Thi thoảng ngồi nghĩ thấy sợ. Mình thắc mắc không biết có phải cứ thui thủi một mình nên em mắc chứng tự kỉ không, chứ cứ nhìn cảnh em ngồi góc nhà lựa nắp chai rồi đục đục xâu xâu xong lấy bút gõ keng keng thấy ghê ghê. Nhiều đêm mình còn mơ thấy cảnh em đội nón, răng sún, mũi nhọn như phù thủy, ngồi gõ nắp chai mà sáng dậy toát cả mồ hôi. Nhưng nhìn những dây nắp chai em sơn đủ các màu treo cửa sổ cũng thấy hay hay. *_* Yêu Vi, những thói quen sinh hoạt của mình thay đổi đã đành, ngay cả những cử chỉ nhỏ cũng vì em mà thay đổi theo. Trước kia chưa có bạn gái, cũng không bạn bè tụ tập nhiều, cái điện thoại của mình chỉ để mẹ liên lạc, báo thức, xem giờ nên đi ngủ mình vẫn vứt chỏng chơ ngoài bàn học. Giờ đây yêu em, tay mình cũng nào cũng giữ điện thoại khư khư. Đi ngủ mình vẫn nắm chặt điện thoại trong tay và đặt lên ngực, chỉ lo đêm em có chuyện nhắn tin cho mình mà mình không biết. Mọi người không biết cảm giác một người con gái sống trong một ngôi nhà ba tầng to và rộng nó có nhiều thứ đáng lo như thế nào đâu. Vi lại nhát ma nữa, nhà vệ sinh ngay trong phòng mà có đêm em nín nhịn cho tới sáng mặt trời mọc mới dám đi giải quyết, còn nếu bức quá không thể nhịn được thì em phải gọi mình sang trông phòng, bật điện tưng bừng, bắt mình phải hát bài 'Bức thư tình đầu tiên’ cho đến khi em vệ sinh xong mới được đi về. *3* . Có đêm mình sang, vừa ngồi hát vừa ngủ gật, em bị đau bụng mãi không thấy ra, mình thì cứ nghêu ngao câu hát đến lệch lạc cả nhạc, sai cả lời "Và anhhhhhhhh... Sẽ là người đàn ông cụa đời emmmmm. Anh đá mơ về, ngôi nhà và những đứa trẻ. Vì yêu em, ngày mai anh sẽ vững bước trên con đường dài. Em có nghe? Mùa đông như ngọn đèn vàng.... Anh nhớ emmmmm. Anh nhớ ẻm emmmmmm.... Hát mãi không thấy Vi ra, mình mệt quá trèo lên giường ngủ luôn. Sáng dậy mơ màng, thấy mình đang nằm ôm em, em chui vào lòng mình ngủ ngoan như mèo con. Cảm giác ấm áp khi yêu chẳng có ngôn từ nào miêu tả được nhiều. Em trao tặng cho mình biết bao nhiêu điều đặc biệt. Yêu thương, ấm áp, niềm tin, cố gắng, mục đích sống tốt hơn... Và nhất là mình thấy mình to lớn, mạnh mẽ và trưởng thành lên rất nhiều khi mình chăm lo che chở được cho em – thiên thần nhỏ! Khoảng thời gian ấy, những cảm xúc tinh khôi và trong trẻo ấy, mình tự hứa sẽ ghi nhớ mãi trong tim, để sau này mình sẽ thủ thỉ cho những đứa con của mình nghe, rằng mẹ yêu của con đã tặng bố những món quà đặc biệt như thế nào, rằng bố đã yêu mẹ con nhiều ra sao. Nhưng sẽ vẫn nghiêm khắc với chúng nó. "Bố chỉ kể thế thôi, chứ cấm đứa nào yêu sớm. Phải học hành cho có tương lai. Đứa nào không nghe lời bố đấm phát chết luôn!". *MẶT NGẦU* B- Về nhà làm gì khi đau thương dầy xéo cõi cất bước ra chớ có hoài dẫu ước muốn không tiếc thương chi cho buồn cố quên hết đi nào! ĐKVề nhà làm gì khi mây đen vùi lấp lối chốn yên vui đâu cũng có anh kề nhớ ân ái hôm cứ khóc cho vơi niềm thấy trong tim nhẹ vơi bao nỗi sầu. Nhắn với mây có bay mang theo từng cánh thư xanh mà ta giấu trong vẫn trông ngóng em vẫn chờ mong em dẫu xa cách muôn trùng. Nhắn với mây có bay mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong nhung biết bao con đường đã in bước chân người mơ dắt ta về bên nhau hoài. ĐKƠi áng mây trời!Mây có bay về mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong nhung biết bao con đường đã in bước chân người mơ dắt ta về bên nhau hoài. Về đây bên đây bên ơi!

nhat ky hoang vi